Đinh Vũ Hoàng Nguyên

Mẹ mình qua nhà mình, biếu vợ mình cân cam, nói: "Thôi
thì trăm sự nhờ con, giáo dục sao cho nó thành người tử tế hộ mẹ, chứ 36 năm
nay mẹ chịu thật rồi!".
Vợ mình mếu máo nói: "Cân cam này con không dám nhận
đâu, vì con chỉ mới thử dạy anh ấy tí tiếng Anh, có lần giảng anh ấy không
hiểu, anh ấy quay sang cốc đầu con, bảo tại trình độ sư phạm con kém!"
Cái con
bé ấy nó ngu quá! Vừa 1000 năm Thăng Long Hà Nội xong mà vẫn cứ gân cổ hát:
"Hà Nội ơi có tự bao giờ", mình chen vào nhắc, lại còn cáu...
Mình
làm cuốn sổ chi tiêu gia đình, ghi: Ngày 2 tháng 6, (tức là ngày thứ 10 sau khi
cưới nhau) nhà còn 5 củ hành, 7 củ tỏi, 4 gói rưỡi bột tôm, 0,71 lít nước
mắm... Cơ mà phải ghi chép thế vì cái vợ của mình hoang lắm!
Thị vợ
mình sống ở tây lâu, vác về mấy cái tư tưởng nào quyền của đàn bà, rồi nam nữ
bình đẳng... Mình là cứ theo trường phái Âm lịch, ba ngày thụi một trận nhỏ,
năm ngày thụi một trận to. Kết quả: vợ ngoan như cún! Anh em đàn ông nên chung
tay bảo tồn văn hóa dân tộc bằng cách noi gương mình.
Có
thằng cha bác sỹ Thái Huy Phong nào đấy xưng là khám bệnh từ thiện, rồi lừa
được bao nhiêu tình. Mới đây thằng ấy bị chị em xúm vào vạch mặt xỉ vả. Thú
thật, mình ngưỡng mộ nó quá, mới quyết tâm trưng cái biển bói từ thiện ở mẹt
bói nhà mình, biết đâu...! Nhưng, lúc đổi laothayboigia thành
laothayboituthien, chị em toàn đọc là "tự thiến"...
Mình
bảo với bố nàng: "Cháu là họa sỹ, lại có tâm hồn thi sỹ văn sỹ... và còn
là tiến sỹ tâm linh!".
Bố nàng
bảo: "Nhiều "sỹ" thế, thì tốt, nhưng đừng có mà liệt... !"
Em làm
văn phòng, và mình đang cưa em. Một hôm em chat với mình, nửa chừng em nói:
"doi em cai dat cai ctrinh moi vao may da".
Mình
vội vàng nói: "em ơi, không cần cài đặt trinh mới đâu, cứ dùng trinh cũ
cũng được!".
Em nói:
"tôi cài chương trình mới cho máy tính, chứ trinh trinh chiếc chiếc cái
giề!!!".
Mình
tẽn tò, mới nói: "thế mà cứ tưởng "ctrinh" là em viết thừa chữ
"c" - rồi vớt vát thêm - "ý anh là không quan trọng trinh mới
hay cũ, kể cả em đang dùng trinh china, cũng tốt!".
Kể chút
chuyện về STATUS. Thời blog Yahoo360, Bói già theo dõi Suzuki Cup. Mấy trận đầu
đội tuyển Việt Nam đá chán, be bét, Bói già ghi status: “Than ôi bóng đá nước
nhà / Xem xong muốn tụt quần ra gãi...”. Trận bán kết đá hay, dân tình đổ xô ra
đường cổ vũ. Bói già ghi status: “Hoan hô bóng đá nước nhà / Phen này phải tụt
quần ra diễu hành!”. Trận chung kết, Việt Nam thắng. Vô địch. Mùa đông đang cực
lạnh, Bói già ghi status: “Tụt quần dẫu rét rụng chim / Diễu hành cái đã, về
tìm chim sau”. Các em gái liền chạy qua ầm ĩ kêu: “Em nhặt được... của Bói”. Rõ
là điêu!!!
Sức hấp
dẫn ở con người mình quả là khó lường! Dù hiện tại mình đang phải nằm viện vì
xuất huyết dạ dày, thế mà cô em sinh viên trường y xinh nõn cứ tranh thủ sờ mó
khắp bụng mình, rồi thốt: "Ôi, anh béo thế!"
Mình vừa mua chiếc quần đùi, còn nguyên tem, lúc qua nhà vợ
thì bỏ quên. Hôm sau thấy bố vợ mình mặc chiếc quần đùi ấy. Suy nghĩ ba đêm,
mình quyết định biếu bố chiếc quần đùi vừa mua, cho hiếu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét