
Các phê bình gia về Nghệ thuật nói đại để như: cần đến với nghệ thuật bằng tinh thần trinh trắng, ngay cả đứng trước mẫu khỏa thân phải chuyển hóa nhục cảm thành khát vọng thẩm mỹ.
Mình rất xấu hổ khi thú nhận: mình xem “nude nghệ thuật”, cố chuyển hóa mãi, vẫn thấy khát vọng thèm…
Dù rất tin vào nghệ thuật trong những bức vẽ nude, ảnh nude, nhưng cũng không thể vì thế mà bắt mình không tin cái “chim” mình được!
Lại nhớ câu thơ của Thạch Qùy trong bài Cho con:
“Con ơi con! Trái đất thì tròn
Mảnh trăng sáng cũng tròn như đĩa mật
Tất cả đều là sự thật
Nhưng chiếc bánh đa tròn điều ấy thật hơn”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét