Nỡm: Gớm, bao năm, nay ông mới về chính ngày.
Táo: Về sớm anh nhiếc tôi ra rả. Muộn thì chả có cá lên. Từ giờ
giở đi cứ chính ngày tôi về.
Nỡm: Ông yên tâm đê, năm nay có BRT rồi. Hanh thông mọi nhẽ.
Táo: Là cái mẹ gì? Ối đấy, cấm bỏ được cái nết nói tục văng bậy
khi ở với nhà anh.
Nỡm: Là xe biz nhanh. Năm nay ông lên thiên đình bằng biz nhanh.
Nghe nhở?
Táo: Đi gì cũng được, miễn anh đừng “ tiễn” tôi bằng K59 của tay
gì kiểm lâm mạn Yên Bái. Gớm, hạ giới các anh năm nay loạn quá thể.
Nỡm: Thượng bất chính thì hạ tắc loạn thôi. Hà tất ông phải kêu
rên. Mà bọn nhũng nhiễu ấy chết bớt đi cũng được.
Táo: Anh ác khẩu vừa vừa thôi. Mà cái tệ nạn ấy bác cả nhà anh
chống mãi mà chửa ra cơm cháo gì à?
Nỡm: Chống gì thì cũng phải cần có cơ chế. Chứ đằng này tinh bằng
hô hào miệng mí khẩu hiệu suông và nghị quyết rung chuông. Không sập giàn là
may chứ chống cái ếch. Chẳng có kế sách mẹ gì hay ho ra trò cả nên đang kêu
nhân dân vào chống hộ kia kìa.
Táo: Nhân dân có quyền lực gì đâu mà chống. Chỉ có quyền lực mới
sinh ra tham nhũng. Như hạ giới các anh, quyền lực tuyệt đối sinh ra tham nhũng
tuyệt đối. Đem nhân dân ra chống khác gì đấm bòi vầu sông. Ấy đấy, lại nói bậy
rồi, hehe.
Nỡm: Ông bỏ mẹ cái tật lưỡi chẻ hoe ấy đi. Thích gì thì cứ phóng
mồm mà phọt ra. Thế phải làm thế nào? Chầu chực thiên đình bâu niên nhẽ không
ngộ ra gì đĩnh đạc?
Táo: Chỉ có tham nhũng mới chống được tham nhũng thôi. Hay chính
xác ra là chỉ có bọn tham nhũng mới chống lại được…bọn tham nhũng. Anh hiểu
không?
Nỡm: Hiểu. Và tiếng súng Yên Bái là một ví dụ điển hình?
Táo: Phải. Anh bố láo bố xiên thế mà cũng thông minh ra phết. Tôi
ban khen, nghe chưa.
Nỡm: Thánh họ. Ăn gì để tôi còn mua cúng?
Táo: Ăn gì giờ cũng sợ. Anh cúng tôi dăm vài con cá ở Fomosa Hà
Tĩnh được không?
Nỡm: Cá mú ở đó giờ hiếm lắm, không hẳn do chết bởi xả thải đâu mà
về cơ bản nguồn lợi thủy hải sản đã cạn kiệt do lối đánh bắt tận diệt của bần
nông. Ông ăn thứ khác đi.
Táo: Thế cá hồ Tây cũng được. Tôi thiếu chất tanh nên chỉ thèm cá.
Nỡm: Ủ ôi, riêng cá ở đó thì chết hết rồi. Đích thị do ô nhiễm.
Táo: Thế mà tôi nghe người ta bảo là do không biết bơi cơ đấy.
Thôi, anh cúng gì tùy tâm nhá. À mà cụ Rùa hồ Gươm chẳng hay có khỏe?
Nỡm: Ông hỏi thì mới nhớ. Thăng hồi đầu năm rồi. Chết già.
Táo: Uh, cụ ấy đi lại là điềm lành. Thế có giám định tử thi để xem
là Rùa hay là Giải không?
Nỡm: Ông hết chuyện rồi à? Tấu sớ chuẩn bị đến đâu rồi?
Táo: Năm nay tôi tân tiến nên có nhờ thằng ĐÁNH MÁY tốc ký hộ cho.
Xong từ đận giữa chạp.
Nỡm: Giời ạ, thằng đấy chui từ mồm các quan mà ra. Mà mồm quan thì
trôn trẻ. Ông nhờ nó có đúng QUY TRÌNH không?
Táo: Tôi không biết. Nhưng thấy bọn đúng QUY TRÌNH tinh những con
ông cháu cha cả nên cũng có an tâm.
Nỡm: Ông quan liêu lắm, không thấy tấm gương Trịnh Xuân Thanh à?
Đúng QUY TRÌNH đấy. Giờ thì sao nào?
Táo: Chả sao cả, bởi sự đào tẩu của anh ấy cũng như nhiều anh đúng
QUY TRÌNH khác đều rất đúng…QUY TRÌNH, hehe.
Nỡm: Giời ạ, ông có im đi không. Nằm xó bếp mà cứ oang oác
thế. Tuần đinh nó gô cổ lên phường thì lại tha hồ mà trình bày. Thôi,
không còn gì nữa thì để tôi thắp hương cúng tiễn. Nước lã mí khí giời thôi nhá.
Táo: Đã bảo tùy tâm mà lại. Anh gọi cái BRT cho tôi luôn đi.
Nỡm: Cái này không đón tại gia, mà ông phải ra đúng tuyến. Để tôi
tăng – bo cho một đoạn.
Táo: Thôi, thế khỏi phiền anh. Để tôi tự lo phương tiện di chuyển.
Nỡm: Ông định đi bằng gì?
Táo: Mấy thằng cháu bên không quân có hứa cấp cho con Su - 30MK2,
tha hồ mà vi vu.
Nỡm: Gớm chửa. Có rơi ở đâu thì nhớ quẹt diêm phát tín hiệu để tôi
đến cứu nhá.
Táo: Tiên nhân anh. Chỉ được cái ác miệng. Thôi tôi đi nha. Khà
khà…