Lượm từ nhà Phọt phẹt về, sửa tý chút cho nhã rồi phốt.

Mỹ nhân: Chờ lâu chưa anh?
Chổi cùn: Hơn tiếng thôi.
Tốp 3 hất lên như em để anh chờ thế là bình thường. Nhiều em tốp 3 đổ xuống lắm
khi hẹn còn không đến.
Mỹ nhân: Anh lại trách khéo
em. Ta bắt đầu nhé.
Chổi cùn: Thú thật anh
không biết bắt đầu từ đâu.
Mỹ nhân: Chán anh. Hay đưa
câu hỏi để em về trả lời rồi gửi qua mail.?
Chổi cùn: Đồng ý. Giờ nói
chuyện phiếm nhé. Người ta vẫn bảo sắc đẹp tỷ lệ nghịch với nếp nhăn vỏ não.
Mỹ nhân: Bọn nói ra câu đó
mới không có nếp nhăn. Bản thân sắc đẹp đã là sự thông minh, tinh tế. Chưa kể
còn là quyền lực.
Chổi cùn: Câu trả lời của
em là minh chứng hùng hồn nhất. Nhưng có vẻ sự thông minh được phơi bày không
được tinh tế lắm. Ý anh là rất sống sít, vô duyên, không đúng lúc.
Mỹ nhân: Anh lại sai nữa
rồi. Thiên hạ bảo Hà Tăng không vú lập tức phải khoe ti, Thuỷ Tóp bị đồn bơm vá
phải toạc ra khoe là xịn. Hà Anh chân dài nhưng ghẻ thì phải tụt ra để bảo đảm
là nhẵn như chùi. Đại khái thế!
Chổi cùn: Em lại đúng.
Nhiều người đẹp dạo này thích sinh con một mình. Là sao em?
Mỹ nhân: Chả sao cả. Sinh
sản là thiên chức của phụ nữ và là quyền cơ bản. Sinh con với ai là do họ lựa
chọn.
Chổi cùn: Nhưng có điều họ
hay giấu đi đối tác, chính xác hơn là cha của những đứa trẻ?
Mỹ nhân: Họ tự nguyện và
thỏa thuận như thế. Thậm chí ký cả hợp đồng.
Chổi cùn: Có gì đó không
ổn?
Mỹ nhân: Chả có gì là không
ổn cả. Ý em là sắc đẹp là tài sản quý giá, báu vật của quốc gia và phải được
sinh sôi, nảy nở. Chưa kể đến sự ngon lành, tài năng của các ông bố không tên.
Chổi cùn: Em đang đề cập
đến vấn đề sinh học và di truyền học?
Mỹ nhân: Em biết những thứ
đó là quái quỷ gì đâu. Nhưng em luôn ủng hộ họ lấy được cả những anh Tây danh
giá. Chả phải chúng em chê đàn ông mình mà chối bỏ nhưng nói anh đừng giận, đàn
ông xứ ta chả khác mấy “ những cái dương vật buồn thiu”. Đấy là chị gì nhà văn
xấu điên dại nói đấy nhé chứ không phải từ miệng bọn em. Các anh héo hắt, cỏn
con, dỗi vặt trong khi lại bắt chúng em trinh tiết, thuỷ chung, chân chính thì
vô lý quá. Nay các anh đào bới quá khứ, mai các anh xỉa xói hiện tại, mốt lại
tỉa tót tương lai thì bố ai chịu đươc. Tây nó vô tư lắm anh ạ.
Chổi cùn: Xưa ông bà hay
nói “ hồng nhan bạc mệnh”, nay thấy toàn bạc triệu cả. không thành bà nọ bà kia
thì cũng xe lớn xe bé, villa nhà lầu.
Mỹ nhân: Cái này anh đúng.
Chổi cùn: Nhất là có số má,
danh vị như em.
Mỹ nhân: Mất tiền cả đấy.
Coi như mua danh cầu thực. Rồi hy vọng bọn em sẽ có cả hai.
Chổi cùn: Hỏi thật, em mất
bao nhiêu?
Mỹ nhân: Không xu nào.
Chổi cùn: Anh phải tin điều
em vừa nói ra sao?
Mỹ nhân: Chả ra sao cả.
Cuộc thi em tham dự chỉ có xướng danh mà không có lĩnh thưởng dù giải rất to.
Bọn em chẳng băn khoăn, tuy có buồn một chút. Tất cả đều có lợi, chỉ có công
chúng và những người yêu cái đẹp thực sự là…bị lừa.
Chổi cùn: Rắc rối, ma mãnh
thế?
Mỹ nhân: Cuộc sống đâu
giống… cuộc đời, thưa anh.
Chổi cùn: Anh quý sự thẳng
thắn và phơi bày của em.
Mỹ nhân: Chả phải đâu. Vì
chuyện em nói với anh sẽ không lên báo. Những thứ anh hỏi - em trả lời lên báo
có giống như này đâu.
Chổi cùn: Thì anh đang
truyền thông cho những thứ tốt đẹp.
Mỹ nhân: Mẹ kiếp, xin lỗi
anh. Bọn em ỉa vào cái tốt đẹp đó khi đọc bài.
Chổi cùn: Anh thích câu nói
đó. Nhưng anh còn phải kiếm ăn nuôi bút.
Mỹ nhân: Anh văn hoa, khéo
nói quá. Bọn anh bẻ bút kiếm ăn, bọn em mài sắc đẹp ra nuôi miệng thì có gì
khác nhau đâu.
Thích thì các anh khen,
chán thì các anh chê để rồi thiên hạ ném đá. Thế là thế nào?
Chổi cùn: Chả sao cả. Nhưng
nếu em đồng ý, anh sẽ đưa câu chuyện phiếm này thành bài phỏng vấn trên báo?
Mỹ nhân: Thôi em xin anh.
Để cho bọn em cửa sống và kiếm ăn nữa chứ. Làm người ai làm thế bao giờ.
Chổi cùn: Làm người rất khó
và đôi khi…rất chó. Chúc em mọi sự tốt lành.
Mỹ nhân: Cảm ơn anh. Em sẽ
gửi thêm anh nhuận bút cho câu chuyện phiếm này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét