Tôi có anh bạn luật sư, trứ danh lắm. Mỗi tội còi. Ấy nhưng mỗi lần đi
đạp mái đều chọn những yêu kiều vĩ đại nhất mang dáng hình của hà mã hoặc lợn
lai. Anh giải thích hạng đó mới làm anh có khoái cảm cho cái lối đạp mái dạo
trường kỳ. Nhẽ khi người ta tủi thân về sức vóc nên cần được an ủi bởi thể
trạng trái ngang chăng? Chuyện này được anh vận dụng rất triệt để trong việc
xây dựng gia đình khi cất công cưới về một cô vợ tròm chèm 69 ký chưa trừ bì.
Anh không lấy làm phiền.
Vợ anh làm ở công ty thức ăn chăn nuôi, buồng KCS. Tôi đồ rằng trong quá
trình kiểm nghiệm chất lượng thị táy máy mà ăn nhầm thứ thực phẩm dành cho gia
súc gia cầm kia chăng? Hay thị có thứ hóc - môn tăng trưởng phi liều lượng?
Chịu!
Vợ anh sinh con, anh lại mòn đi tý thể hình vốn chẳng lấy gì làm to
nhớn. Ngược lại vợ anh phốp pháp hơn xưa. Béo đến độ thị bị hăm ở cả lặc lè và
các kẽ móng tay móng chân bi bí mỗi khi nồm giời. Người thường vẫn bị hăm chỗ
kín, tỷ như bẹn hay bườm, nhưng hăm đến cả ra chỗ hở như vợ anh thì nguy lắm.
Ngồi cạnh thị chả khác gì cạnh nồi cơm thiu dù đã cố công tẩm ướp hàng cân phấn
rôm khử mùi hút ẩm. Anh vẫn không lấy làm phiền dù bọn tôi bày tỏ sự quan ngại
cực kỳ sâu sắc.
Thế nên trong tất cả các cuộc đàn đúm mỗi khi đẹp giời hoặc giở giời vợ
chồng anh luôn là ưu tiên hạng bét, tức là gọi sau cùng cốt để đủ mâm hoặc làm
cá dọn bể. Có thể anh biết hoặc không, điều quan trọng là chẳng lấy làm phiền.
Cái nết ấy ở thời buổi này là quý hóa lắm. Bọn tôi cứ giả như con vợ anh không
phải là cục thịt mỡ thiu thì hay biết mấy hoặc ít ra là bát thịt đông thin thít
thì hân hạnh xiết bao.
Bọn tôi không vì điều ấy mà ảnh hưởng đến công việc bởi thật ra chuyện
đong hìu và béo ị chả liên quan đéo gì nhau. Nhưng bọn tôi lo cho anh. Là cứ
với cái đà thịnh vượng hẩm hiu của con vợ thì một ngày nào đó anh sẽ độc hành
đi chầu giời mất. Anh toi đồng nghĩa với việc An-nam mất đi một thiên tài trong
một cái xã hội đầy rẫy những thiên tai và lầm lạc. Bọn tôi có khuyên anh lo
việc bảo dưỡng cái thân còi. Anh bảo đéo sao, nom thế thôi mà khỏe chán. Và tất
nhiên anh lại không lấy làm phiền.
Thấm thoát niên qua niên, vợ anh giờ đã là mẹ của ba thiên thần đái
đứng. Bằng cảm quan mà so sánh thì thị chẳng khác đếch gì con lợn sề dù mắt có
nhiều lòng đen hơn hiahia. Anh thì hỡi ôi, miếng tóp mỡ còn phải nghẹn ngào ứa
lệ. Bọn tôi chán đến tận bẹn rồi nên cũng không rỗi hơi mà quan ngại nhưng anh
lại có vẻ hơi lấy làm phiền. Anh hỏi thế bi giờ phải nàm thao? Ai đó mau mồm
bày cho anh kế sách uống thực phẩm chức năng qua đó mà tăng trọng lượng. Và vợ
anh cũng có thể uống, tất nhiên là loại tụt cân như cách người ta đang giảm tải
đường dài. Anh cười hiuhiu, thiu như cơm nguội.
Công cuộc cải tạo thể chất của vợ chồng anh đạt kết quả khá thần kỳ. Anh
bi giờ thịt da phơi phới, béo tốt nồng nàn, khác hẳn với cái ngày xưa khi có
những khách hàng thối mồm bảo luật sư đéo gì mà như thằng nghiện. Vợ anh cũng
thế, vẻ thanh mai lên ngôi, cướp đoạt và đánh tan không thương tiếc những đường
hăm và băm vằm nhiều đồi thịt. Bọn tôi thật hết sức ngỡ ngàng và luôn lấy gương
vợ chồng anh ra mà phán bảo cho những điều tương tự. Thật là một cuộc cách mạng
long giời lở thịt.
Và điều vĩ đại hơn là anh bỏ hẳn nghề luật sư. Vợ anh cũng thôi việc ở
cái buồng KCS. Vợ chồng anh chuyển sang nghề bán thực phẩm chức năng cho cái
công ty cực kỳ của khỉ. Anh bảo tiền nhiều hơn và lại có cái để kiện toàn. Quan
trọng hơn là vợ chồng anh đang bán chính cuộc đời mình và những thứ tin yêu
tuyệt đối.
Các bạn bán cái đéo gì tùy thích nhưng để thành công thì hãy giống vợ
chồng anh bạn tôi kia. Điều này đéo hẳn là chân lý nhưng mọi lẽ thuận ở đời đều
có chân. Vấn đề là các bạn đứng, đi, hay chạy.
Còn riêng tôi thì nằm, hiahia...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét