Bài đăng nổi bật

Triết lý con rùa

  Thôi em về đi kẻo người ta giận Không cho sướng nữa, em lại buồn. Việc nhà, việc cửa để anh lo Dù già, dù yếu dưng còn sức Giỗ tết nọ kia ...

Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

Bệnh sùi mào gà để mấy dê tránh nhé

Hình ảnh nhân biết sùi mào gà 1
Hình ảnh nhân biết sùi mào gà 2
hinh-anh-dau-hieu-sui-mao-ga-o-nam-va-nu-4
suimaoga1
Sùi mào gà là căn bệnh gây nên u nhú trên da do virus HPV (Human PapillomaVirus) gây ra. U nhú chủ yếu xuất hiện ở cơ quan sinh dục và những nơi có sự tiếp xúc với virus HPV.
Bệnh sùi mào gà thường xuất hiện ở bộ phận sinh dục là chính nhưng cũng có thể gặp ở các bộ phận khác của cơ thể. Thời kỳ ủ bệnh khá dài thường từ 2 - 9 tháng sau khi có quan hệ tình dục với người có mang mầm bệnh HPV.
Lúc đầu bệnh biểu hiện ở bộ phân sinh dục (nam hoăc nữ) nổi lên những sùi nhỏ, mềm, lồi cao lên như những nhú gai có đường kính từ 1 - 2mm. Nốt sùi có màu hồng, có nhiều nhánh kèm theo các nhú gai và càng ngày càng lớn dần lên.
Nốt sùi này phát triển dần dần, lan ra các vùng xung quanh và đôi khi phát triển có thể dài tới vài xăngtimét. Thương tổn chủ yếu là những sùi nhỏ, tròn trông giống như những đĩa bẹt, bề mặt xù xì hoặc liên kết với nhau thành một đám nhỏ, mềm.
Sau khi lây bệnh từ 1- 6 tháng, người bệnh thấy xuất hiện những sùi nhỏ, mềm, cao lên như những nhú gai màu hồng, đường kính khoảng từ 1-2 mm. Tổn thương cũng có thể là những đĩa bẹt hình tròn nhỏ, bề mặt ráp, màu hồng. Thời gian sau, chúng phát triển to hơn, liên kết với nhau thành một mảng rộng trông giống mào gà hay súp lơ. Bề mặt mềm, mủn ra ẩm ướt, giữa các nhú sùi có thể ấn ra mủ. Các thương tổn xuất hiện trên nền niêm mạc da bình thường, không bị thâm nhiễm.
Sùi mào gà có thể lan rộng ra xung quanh trông giống như: hoa súp lơ (ở vùng âm đạo của phụ nữ, sùi mào gà có màu hơi trắng). Bề mặt của sùi mào gà có thể mềm, dễ bị mủn ra, ẩm ướt. Sùi mào gà có thể gặp bất kỳ chỗ nào của bộ phận sinh dục nam và nữ.
Đặc điểm của bệnh sùi mào gà là gây cảm giác khó chịu khi đi lại nhất là các trường hợp sùi mào gà phát triển to quá. Khi bị sang chấn hoặc cọ xát có thể làm chảy máu.
Ở nữ giới, thường bắt gặp sùi mào gà ở vùng tiền đình, âm vật, môi lớn, môi bé, âm hộ, cổ tử cung. Đôi khi chúng xuất hiện ở khắp bộ phận sinh dục, các nếp gấp bẹn, vùng quanh hậu môn  bên trong hậu môn. Một số trường hợp do vệ sinh kém kèm theo có thai các nốt sùi mào gà phát triển thành một khối lớn, to bằng nắm tay, màu đỏ tươi, tiết ra chất dịch mùi hôi thối.
Bình thường, sùi mào gà không gây đau đớn và khó chịu. Nhưng khi sùi mào gà phát triển to có thể khiến cho bệnh nhân cảm thấy khó chịu khi đi lại. Khi bị sang chấn hay sờ nắn có thể xây xước chảy máu hoặc bội nhiễm, các hạch bạch huyết vùng bẹn sưng to, tại các sùi có nhiều mủ. Có trường hợp bệnh nhân bị sốt hoặc đau đớn.

Ngoài ra sùi mào gà cũng có thể bị bội nhiễm vi khuẩn gây sốt, hạch bẹn sưng to, nốt sùi có thể có mủ, nếu lấy mủ xét nghiệm vi sinh (nhuộm soi và nuôi cấy) sẽ phát hiện ra loại vi khuẩn.
Đây là loại vi khuẩn gây bội nhiễm làm cho bệnh sùi mào gà phức tạp thêm chứ không phải là căn nguyên chính gây nên bệnh sùi mào gà.
Do bệnh sùi mào gà xuất hiện ở bộ phận sinh dục, hậu môn cho nên có thể nhầm với một số biểu hiện của bệnh giang mai hoặc bệnh u mềm, u hạt bẹn.
Bệnh giang mai thời kỳ thứ 2 thường xuất hiện các sùi phẳng nhưng nền rắn, có mầu hơi trắng trông gần giống với bệnh sùi mào gà.
Bệnh u mềm có các sùi phát triển tương đối nhiều ở ngay trên vùng da của bộ phận sinh dục và cả hậu môn, để phân biệt với sùi mào gà, bệnh u mềm thường thấy các sẩn nhỏ, tròn và lõm ở trung tâm.
Khi nghi bị bệnh sùi mào gà cần đi khám bệnh càng sớm càng tốt, không nên e ngại để được xác định và điều trị.
Việc điều trị càng sớm càng có lợi cho người bệnh, bởi vì, để muộn có thể gây biến chứng như dễ bị bội nhiễm vi khuẩn, nguy hiểm nhất là biến chứng ung thư, đặc biệt là ung thư cổ tử cung (nữ giới), ung thư dương vật (nam giới).

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

Dân ngu cu đen

Nguyên Hoàng Vũ Đinh

Có một thầy bói nọ tuy trẻ tuổi nhưng nổi tiếng thủ thuật cao cường, có cả bằng tiến sỹ tâm linh lấy ở Tây Tạng.
Một hôm có một người tìm đến gặp thầy bói, trình bày:
– Họ nhà con từ cụ kị tam tứ đại đến giờ toàn là dân ngu cu đen, đến đời con vẫn là dân ngu cu đen, mà chả thấy có cửa gì ngóc cổ lên được. Thầy là người thông thiên văn tường địa lí, trên thì giao thiệp được với thần thánh, dưới thì quan hệ với cả âm ti địa phủ, xin thầy di căn đổi số, cho nhà con thoát cảnh làm dân ngu cu đen. Con ngàn lần đa tạ!
Thầy bói – tiến sỹ tâm linh nọ nghe vậy thương tình, mới ra tay giúp. Thầy lôi gương bát quái, kính chiếu yêu ra bày thành trận Đẩu Chuyển Tinh Di: thầy nhảy vào giữa trận rút kiếm vạch đất chỉ trời, xõa tóc hú hét…vv. Không khí cực kì thần bí. Anh dân ngu cu đen quì mọp bên thì thụp vái lạy.
Xong xuôi, thầy đưa ra một cái hộp dán chằng chịt bùa chú, bảo với anh kia:
– Đưa về nhà đặt lên bàn thờ thắp hương trai giới ba ngày mới được mở, sẽ thoát làm dân ngu cu đen.
Anh này mừng khấp khởi, “đội ơn thầy, đội ơn thầy” không ngớt, rồi cầm hộp ra về.
Về nhà, anh ta làm đúng theo lời thầy căn dặn. Anh đặt chiếc hộp lên bàn thờ, thắp hương, rồi bắt cả vợ con quì lạy. Ba ngày liền, anh ta không cho vợ chạm vào người, thậm chí quần áo cũng tự giặt, không để dính hơi của vợ.
Hết ba ngày, anh liền hai tay kính cẩn đỡ hộp thiêng xuống. Lúc bóc hết lớp bùa chú dày đặc, mở hộp, anh thấy bên trong một lọ mực Hồng Hà mầu đỏ, loại bọn trẻ con nhà anh vẫn hay dùng.
Cầm lọ mực, anh ta băn khoăn quá! Không biết làm gì với lọ mực này. Rốt cuộc, anh đánh bạo gọi điện cho thầy bói, hỏi cách dùng.
Thầy bói – tiến sỹ tâm linh nọ trả lời:
– Đổ mực vào chim í.
Kết 1: Anh dân ngu cu đen đổ mực vào chim, thành dân ngu cu đỏ.

Kết 2: Anh dân ngu cu đen không đổ mực vào chim. Xem ra như vậy là đã giảm được độ ngu, nhưng cu vẫn đen.

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

Lảm nhảm


    

   Viết văn vịt khó phết đấy nhé, chứ chả phải dễ đâu.
   Có được ý tưởng rồi thì lại tìm sự kiện - có sự kiện rồi lại phải bố cục sắp xếp trước sau.      Rồi tình huống nó đẻ ra những ngã rẽ - thế là lại phải tìm cách cho nó nhuần nhị kẻo nhàm hoặc nhảm. Cứ vậy đã xong đâu - Viết rõ dài rồi sau thấy thừa, lại phải cắt bớt đi mà vẫn hàm thoát ý, rõ nội dung.
Khiếp, thê mới thấy mấy văn sỹ quèn cũng không phải dạng vừa đâu.
Ây dà, tập làm văn vậy.
Cũng hay.

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2016

Nhồn tươi


Bạn anh, thằng Bôm Bốp, một gã giai hội tụ đủ ba nết : trí tuệ - hào hoa - dâm đãng. Như anh nhắn nhủ đâu đó, làm giai phải đủ ba nết trên, thiếu một trong ba là thành dở hơi cám hấp ngay. Đéo đùa!

Thủa cơ hàn, gái bâu nó hàng đàn, xua như xua nhặng mà vưỡn không ngớt tiếng vo ve. Tuyền hạng tử tế cả. Nhưng nhẽ do tủi thân, hận kiếp hay sao mà cũng chả mấy mặn nên đi kết duyên với con mái già yêu từ hùi đại học. Mái già nhà nó, như anh kể đâu đó, chả khác mấy ô sin. Luộm thuộm, hôi hám, keo kiệt và nhiễu sự. Thế nên mới có cái chuyện xửa xưa khi bọn anh tụ bạ đi việc, xốn xang nên quên tiệt đống hồ sơ để trên bàn. Sai một thằng cu con vửa thâu nạp vào lấy, dặn thấy chị nhà thì bảo chị đưa cho. Nó trở vào rồi trở ra, than vãn, chả thấy chị đâu, thấy mỗi bà ô sin đang lau nhà dọn cửa. Nó hoảng, nhà tao làm đéo ô sin. Con ấy trông thế nào? Thằng kia kể lể như đúng rồi. Nghe đến nửa chuyện nó vội dập ngay đi như người ta dập cháy, vợ tao đấy, đcm mày. Aha...

Bây giờ, nó liệt hạng danh gia, cũng có đến triệu đô la găm túi. Anh vẫn bảo triệu đô ban đầu của các tỷ phú trên thế gian này đều là tiền bẩn. A mà câu này không phải của anh, anh chỉ phát ngôn thôi, còn lập ngôn là của ông Rốc - cơ - pheo - lờ trùm dầu mỏ xứ Huê Kầy xa tắp. Nó bảo ừ, mượn của nhân gian tiêu tạm thôi, khi hết nhu cầu sẽ trả lại cho nhân gian. Đèo mẹ...

Có điều kiện, mái già đâm đỏm dáng. Thì cũng chả gì đáng kể ngoài việc lên mấy bộ đồ theo mùa, theo mốt, định kỳ đi dũa cái tay, sơn cái chân hay hấp cái tóc. Nhưng hình như sự mưu cầu đẹp đẽ muộn mất rồi bởi càng đắp điếm vào càng tòi ra cái phũ phàng của của tạo hóa và thời gian. Nó chán lắm. Nhưng chả biết kêu ai. Mái già có hỏi bình phẩm thì cũng lấp liếm cho qua quýt rồi chui toa lét thở dài và xả dắm. Nó than với anh, đời cứ này nhẽ chết. Anh bảo chết thế đéo nào được.

Anh bắt bệnh nó chả qua là thèm lồn lạ cá tươi thôi. Nó bảo không thiếu, có điều lại mua bằng tiền. Mà những thứ gì mua được bằng tiền thì dễ dàng và mau chán lắm. Nhưng nếu không có tiền thì gái nó cũng đéo chơi chứ đừng nói là lên giường. Đời, giời, đàn bà là ba thứ phức tạp bỏ cha ra được. Thế nên hạnh phúc nó nằm ở những thứ giản đơn thôi, tỷ như đánh dắm, đi ị hay sóc lọ...

Đận rồi nó rủ anh đi Sài gòn làm cái hội thảo ở một khách sạn nhớn nhao, thuê hẳn một dàn dân dài làm lễ tân phục dịch hồ sơ, cơm cháo. Trong số đó có em Chập Mạch đồng hương, nủi lên từ mùa Vịt Ngan nách tóp mo đờ 2011, đâu như hạng 7. Em này, nếu như các bạn thích xem những clip hài trên Youtube thì sẽ không lạ, và anh cũng kể sơ qua đâu đó rồi trong bản Đồng đao đảo địa. 

Chao ôi, cứ xem cái cảnh bao nhiêu ống kính chĩa vào nó khi đứng cạnh em kia mà anh sởn hết cả lông bẹn. Cứ như một hôm tụ bạ xâu - bít chứ không phải là hội thảo. Chưa bao giờ anh thấy nó vui và hớn hở đến thế. Sự đó còn kéo đến tận đêm khi nó rủ em kia đi xem một phim bom tấn ngoài rạp. Anh đi cùng cốt để xem cái văn hóa xi-nê Sài gòn nó ra làm sao, chứ tuyệt nhiên chả ham hố cái con mẹ gì cả. Haha, vửa bước chân đến rạp thôi mà ở đẩu đâu bâu ra hàng đàn các nhiếp ảnh gia chớp lấy chớp để, rồi đề nghị phỏng vấn phỏng veo. Các bạn cứ hình dung cốt truyện sẽ là lộ mặt người yêu đại gia của chân dài Chập Mạch hoặc hậu li lôn Chập Mạch xoắn xuýt bên người tình mới. Thì cũng phải, xem cách chúng vai ấp má kề thì dê nó cũng be ầm lên chứ chả phải người.

Còn kinh hoàng hơn nữa khi tan buổi chiếu nó bảo anh về khách sạn mà ngủ, nó sẽ về nhà em kia. Ừ thôi thì chuyện đực cái anh cũng dí dái vầu lân la. Té khẩn trương lên giường sóc lọ.

Ấy cứ tưởng chốc nhát sẽ về ai dè nó lặn hẳn hai hôm, báo hại anh em nhốn nháo. Mà thằng này lặn rất mất dạy, cấm mọc mũi sủi tăm. Đéo mẹ ai lại có thói như thế, khó khăn đéo gì đâu mà không quăng lên bao la cái tin nhắn hoặc mở máy để còn biết là chửa bị thượng mã phong hay ngã lầu, chẹt xe? Địt con mẹ!

Hôm về, nó kéo anh ra hiên, kể: tin là nằm 2 ngày 2 đêm mà không làm gì không? Mẹ, chả có nhẽ thế gian này lại có hai thằng liệt? Nó bảo tôi tháo ra rồi nhưng đành đậy lại. Vì của nó...to quá.

Há há, à ra thế!

Tưởng nó sợ nhưng tối qua ngồi bú bia Lạc Viên số 2 Háng Lạ cùng với bọn chuyên gia thiết bị sang từ Mẽo, buồn tình thế đéo nào nhắc lại chuyện xưa, nó bốc máy gọi cho bia đỡ lạt. Hố hố bố tổ, Chập Mạch bảo em đang Hà Nội, ngay trung tâm hội nghị quốc gia thôi. Anh bảo mày réo nó đến đây, tao chén cho, chuyện lỗ mũi với ngón tay quan trọng đếch.

Em đến, đẹp ngỡ ngàng. Thời gian nhẽ thuốc tiên? Anh kệ con mẹ bọn bụng to mũi lõ, phết bơ luôn vào mặt thằng Bôm Bốp. Anh chăm sóc Chập Mạch chu đáo, tin cậy hơn 77 Hàng Đào. Bằng chứng là anh gọi bồi thửa nguyên cây kéo, anh cắt sườn bò nhỏ vụn cho nàng ăn, cả tu hài nữa, y như cái cách người ta làm thức ăn cho trẻ nít mọc răng. A mà em vửa thay răng thời phải, trắng ngà long lanh đều tăm tắp. Nếu bấm theo thời giá, bộ nhá mới kia cũng phải đến năm, bảy chục triệu đồng. Rồi cả cái dáng điệu kia, vửa mấy tháng không gặp mà ối giời ơi cứ ngỡ rắn già lột xác, bóng bẩy, nõn nà, phê pha lắm. Anh tít mù trong guồng quay của tay và cảm xúc. ( lại đi ị đcm đến khổ...)

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

Kỹ nghệ háng bàn

Tôi có anh bạn luật sư, trứ danh lắm. Mỗi tội còi. Ấy nhưng mỗi lần đi đạp mái đều chọn những yêu kiều vĩ đại nhất mang dáng hình của hà mã hoặc lợn lai. Anh giải thích hạng đó mới làm anh có khoái cảm cho cái lối đạp mái dạo trường kỳ. Nhẽ khi người ta tủi thân về sức vóc nên cần được an ủi bởi thể trạng trái ngang chăng? Chuyện này được anh vận dụng rất triệt để trong việc xây dựng gia đình khi cất công cưới về một cô vợ tròm chèm 69 ký chưa trừ bì. Anh không lấy làm phiền.
Vợ anh làm ở công ty thức ăn chăn nuôi, buồng KCS. Tôi đồ rằng trong quá trình kiểm nghiệm chất lượng thị táy máy mà ăn nhầm thứ thực phẩm dành cho gia súc gia cầm kia chăng? Hay thị có thứ hóc - môn tăng trưởng phi liều lượng? Chịu!
Vợ anh sinh con, anh lại mòn đi tý thể hình vốn chẳng lấy gì làm to nhớn. Ngược lại vợ anh phốp pháp hơn xưa. Béo đến độ thị bị hăm ở cả lặc lè và các kẽ móng tay móng chân bi bí mỗi khi nồm giời. Người thường vẫn bị hăm chỗ kín, tỷ như bẹn hay bườm, nhưng hăm đến cả ra chỗ hở như vợ anh thì nguy lắm. Ngồi cạnh thị chả khác gì cạnh nồi cơm thiu dù đã cố công tẩm ướp hàng cân phấn rôm khử mùi hút ẩm. Anh vẫn không lấy làm phiền dù bọn tôi bày tỏ sự quan ngại cực kỳ sâu sắc.
Thế nên trong tất cả các cuộc đàn đúm mỗi khi đẹp giời hoặc giở giời vợ chồng anh luôn là ưu tiên hạng bét, tức là gọi sau cùng cốt để đủ mâm hoặc làm cá dọn bể. Có thể anh biết hoặc không, điều quan trọng là chẳng lấy làm phiền. Cái nết ấy ở thời buổi này là quý hóa lắm. Bọn tôi cứ giả như con vợ anh không phải là cục thịt mỡ thiu thì hay biết mấy hoặc ít ra là bát thịt đông thin thít thì hân hạnh xiết bao.
Bọn tôi không vì điều ấy mà ảnh hưởng đến công việc bởi thật ra chuyện đong hìu và béo ị chả liên quan đéo gì nhau. Nhưng bọn tôi lo cho anh. Là cứ với cái đà thịnh vượng hẩm hiu của con vợ thì một ngày nào đó anh sẽ độc hành đi chầu giời mất. Anh toi đồng nghĩa với việc An-nam mất đi một thiên tài trong một cái xã hội đầy rẫy những thiên tai và lầm lạc. Bọn tôi có khuyên anh lo việc bảo dưỡng cái thân còi. Anh bảo đéo sao, nom thế thôi mà khỏe chán. Và tất nhiên anh lại không lấy làm phiền.
Thấm thoát niên qua niên, vợ anh giờ đã là mẹ của ba thiên thần đái đứng. Bằng cảm quan mà so sánh thì thị chẳng khác đếch gì con lợn sề dù mắt có nhiều lòng đen hơn hiahia. Anh thì hỡi ôi, miếng tóp mỡ còn phải nghẹn ngào ứa lệ. Bọn tôi chán đến tận bẹn rồi nên cũng không rỗi hơi mà quan ngại nhưng anh lại có vẻ hơi lấy làm phiền. Anh hỏi thế bi giờ phải nàm thao? Ai đó mau mồm bày cho anh kế sách uống thực phẩm chức năng qua đó mà tăng trọng lượng. Và vợ anh cũng có thể uống, tất nhiên là loại tụt cân như cách người ta đang giảm tải đường dài. Anh cười hiuhiu, thiu như cơm nguội.
Công cuộc cải tạo thể chất của vợ chồng anh đạt kết quả khá thần kỳ. Anh bi giờ thịt da phơi phới, béo tốt nồng nàn, khác hẳn với cái ngày xưa khi có những khách hàng thối mồm bảo luật sư đéo gì mà như thằng nghiện. Vợ anh cũng thế, vẻ thanh mai lên ngôi, cướp đoạt và đánh tan không thương tiếc những đường hăm và băm vằm nhiều đồi thịt. Bọn tôi thật hết sức ngỡ ngàng và luôn lấy gương vợ chồng anh ra mà phán bảo cho những điều tương tự. Thật là một cuộc cách mạng long giời lở thịt.
Và điều vĩ đại hơn là anh bỏ hẳn nghề luật sư. Vợ anh cũng thôi việc ở cái buồng KCS. Vợ chồng anh chuyển sang nghề bán thực phẩm chức năng cho cái công ty cực kỳ của khỉ. Anh bảo tiền nhiều hơn và lại có cái để kiện toàn. Quan trọng hơn là vợ chồng anh đang bán chính cuộc đời mình và những thứ tin yêu tuyệt đối.
Các bạn bán cái đéo gì tùy thích nhưng để thành công thì hãy giống vợ chồng anh bạn tôi kia. Điều này đéo hẳn là chân lý nhưng mọi lẽ thuận ở đời đều có chân. Vấn đề là các bạn đứng, đi, hay chạy.
Còn riêng tôi thì nằm, hiahia...

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

Bồ phò (có chỉnh sửa)

   Truyện này có tí dâm, khuyến cáo trẻ con chửa nứt dái, gìà kề lỗ huyệt chớ đua đòi vào xem rồi hỏng đời tớ éo chịu đâu nhé. Càng xin hơn nữa các nhà Đạo đức học chớ có vào rồi bị ô nhiễm tâm hồn lại bảo tớ là kẻ dâm ô, đê tiện.
   Truyện này tớ ghép từ các sự kiện có thật được đăng trên báo chí chính thống và qua nghe kể từ các nhân chứng ở nhiều địa điểm và thời gian khác nhau thành một câu chuyện mạch lạc, có hậu; cứ tạm gọi là văn chương đầu đừơng xó chợ đi cho nó rõ. 
   Vì tại trình độ phọt phẹt nên khả năng ngôn từ có hạn làm nhiều người đỏ mặt hoặc bất bình - Ấy biết làm sao, nhỡ đâu trăm năm nữa loại văn này lại được tôn vinh là VH phi vật thể  cấp khóm ấy nhỉ ?
(Bổ sung thêm nội dung do cập nhật thông tin từ vụ án cũ.)
 
Hôm qua, con ghẹ ở công ty mang khuôn mặt sưng húp đến mếu máo với mình: “Em bị  thằng chồng nó đánh vì nghi em léng phéng...hu hu...”.
Sao bảo mọi khi nhà chồng mày khen mày ngoan ngoãn, hiền thục lắm cơ mà. Lại còn nghe nói mày ở nhà tụng kinh nữa – sao nó phát hiện ra ?”.
Kinh thì em toàn niệm kinh của ông thầy Thông đủ thứ bên IS như anh đấy chứ; cho nó thấy em ngoan. Lúc niệm toàn nghĩ đến dái đít của anh mà nhồn chảy nước tóe loe mà. Trưa và chiều nào anh đi làm em chả tụng ở háng anh như vậy
Khổ, lúc hứng tình, em làm đúng các kiểu như với anh – thế là nó điên lên tát em túi bụi, còn quát mày đi với thằng nào mà nảy nòi ra những cái kiểu đĩ thõa vậy hả ?”.
Đau quá lại thấy nhục nữa nhưng em vẫn bịa ra là tại do xem phim sex của Tây với Nhật nên thử chiều chồng mà thôi
Chồng nó hỏi: “Thế mày xem ở đâu với thằng nào ?”.
Dạ đâu, ở máy tính công ty đấy chứ - tự nhiên mấy trang ấy nó cứ nhẩy vào máy em – thấy hay em xem thôi mà…”.
Cũng may, nghe thế thằng chồng nó mới nguôi anh ạ - Nhưng anh ơi, sao dạo này  nhồn em có mấy nốt đỏ đỏ, xanh xanh ngứa lắm – không biết bị sao ?”.
Bỏ mịa, mày bị sùi mào gà rồi con ạ. Căn bệnh thời thượng của gái văn phòng và giới quýt tộc đó, mày bị nhiễm là vinh dự lắm lắm; có điều lại dính đến tao thì khốn nạn quá  – mày lây ở thằng nào hả con đĩ  kia?”.
Chết, đéo hiểu dạo này đi lu bù trong kia, giao lưu chân đất với mấy con đối tác chắc mình dính mịa nó rồi – Chứ con này có thằng chồng ngoan và đụt chắc không phải nó đổ bệnh cho vợ. Cũng may đi liên miên nên không động đến, chắc gấu ở nhà chưa bị sao, vì mình toàn kêu mệt để lảng, phúc 90 đời.
Mịa, đéo mệt mới lạ, con phò này máu lửa quá, nó hút kiệt mình còn éo đâu sức nữa.
Nào em có địt éo với ai ngoài anh đâu
Tin thế éo nào được cái loại có gen đĩ thõa nhà mày – nói với thằng chồng mày, mày cũng bảo nó như thế cả thôi - Liệu mà khẩn trương đi khám chữa đi con ạ.”.
Cũng tại anh dụ dỗ đụ đéo chứ đâu tại em - Chắc lây cũng từ anh mà thôi, vì cái thằng dê như anh có từ cái nhồn đéo nào mà chả thông?” .
Lại còn nỏ mồm cãi hả, đứa nào đến công ty cứ váy zip cũn cỡn, lòi mịa cả lông  nhồn ra ngoài xịp, vú vê thì thỗn thện đong đưa – đéo đè mày ra mà  đéo có mà ngu à ? Ở đây còn vậy, ra chỗ khác thì mày dụ cả lũ có dái mà thôi. Lây từ đấy đấy con ạ - Do nhồn nó tấy đấy.
Vừa vừa phai phải thôi con nhé, để đức cho bố mẹ mày được nhờ, cứ đĩ thõa thế này rồi đéo có cửa đâu. Lũ chó ở công ty này lạ éo gì mày, chúng nó đặt tên cho mày là ...tấy cũng chả sai tý nào - có điều chúng nó nể tao và thương thằng đụt nhà mày nên chỉ cười đểu mà mày đéo biết, mặt cứ lơ vê lên như gái chính chuyên trông quê bỏ mịa”.
Nhưng em thề chỉ đéo với mỗi anh thôi mà – thằng chồng em nó đụt, đi ra ngoài  dái éo cửng được đâu, nhát lắm”.
“Thôi nhắm lời, khắn lắm, tao bảo mày khẩn trương đi khám đi – thứ nữa, về nhà xem thằng chồng nó giấu vàng tiền ở đâu, lượm lấy một ít  – kẻo nó biết thì ra đường trắng tay đấy con ạ”
Cái nhồn gì công ty gì mà như ổ điếm vậy, cả tầng trên rộng mênh mông đầy đủ, có nhõn 2 mống đực cái - mình là sếp vừa quyền, vừa tiền lại có không gian cách biệt, éo thịt con phò này mới lạ. 
Khổ, cái con này người ngợm ngon lành, được việc và rất trung thành. Nó hầu hạ mình chắc còn hơn cả chồng nó ở nhà ấy chứ: Tiền nong, việc công là giao luôn cho nó – éo dám tý tớn một cắc, thi thoảng thí cho một vài triệu mặt mày hớn hở như được vàng, đi chơi khỏe de.
Mẹ mà nó dâm éo chịu được, lúc nào cũng đem đi vài cái xịp dự phòng để thay vì nước nôi nhiều nhoe nhoét; hôm nào mình đi công tác về sớm là nó tụt mẹ nó xịp  ra, ngồi truồng luôn, lúc đi dọn cơm cho mình, nhìn ghế đẫm nước. Mua túi giấy vệ sinh mà chục cái hơn tuần đã hết - có hôm đéo xong mệt quá nằm kềnh, lúc dậy thấy cái khăn mặt ướt đẫm, xoa lên rửa mặt, ngửi khăm khẳm - nó bảo đấy là khăn lau bướm - tởm éo chịu được. 
Đông cũng như hè, toàn diện váy zíp để mình xơi cho tiện - hôm nào mặc quần, lũ gái ở công ty lại bảo "Ơ hôm nay chị mặc quần đi làm à ?" - mặt lại vểnh lên rõ ngố.
Lại còi to nữa chứ, lúc chơi, nó rống như bò, sau phải làm hỏng cái điều hòa cho kêu to để lũ gái dưới nhà đỡ vật. Địt đéo thì 3 lỗ đủ cả (đít đoi, nhồn, mõm) đều chiều mình; lại còn đá bi, dọn bể phốt, nuốt tinh gồm tất đến khéo - éo mẹ - có con bồ sạch vậy kể bỏ cũng hơi phí – Thôi từ nay phải dùng “tất” khi chơi đĩ vậy, éo có tin đứa nào – Đến mình tý nữa cũng phải đi khám – hổng biết chim cò có ảnh hưởng không; phải khử luôn con phò này cho  ổn…?
A mà này tao bảo, cầm lấy chỗ tiền này đi mà chữa nhé – thiếu bảo tao”.
Em xin, chắc là đủ ạ”.
Biết cái éo gì mà đủ hay thiếu. Tý nữa qua hàng đồ lót hàng hiệu, mua lấy mấy cái xịp sịn vào, về mặc cho cũ đi, rồi bảo thằng ngố nhà mày là éo có nhiều tiền nên mua đồ 2hand nên bị dính bệnh – nếu không đổ thừa luôn cho nó là bồ bịch nên lây cho mày, chu chéo mạnh vào – Thằng đụt ấy sĩ diện cũng éo dám làm to đâu mà sợ.
“Lại nữa, Có miệng thì cắp – có nắp thì đậy, không thì ông tung lên mạng mấy cái ảnh mặt mày hớn hở bú mút  dái ông thì toi đời đấy con nhé. Sư tử nhà ông mà nghe ngóng được tin gì thì cả xô axit chứ chả phải ca đâu… Liệu cái thần hồn”.
Nó lí nhí cắp đít đi khẩn trương. 
Mịa, sao đời có nhiều đứa ngu, tham và si thế ?
Chắc mai lại đem nhồn đến để ông xơi đây.
Thằng chồng con phò này tuy đụt về nhẽ đời nhưng nó cũng có học, biết thông tin gì rồi chơi kế "tá đao sát nhân" như dạng nhắn tin qua facebook cho gấu mình: "Cô thư ký của chồng em nghe nói bị bệnh giang mai - không hiểu em bị dính chưa ?" thì con phò chết chắc mà mình cũng khốn nạn. 
Thằng đối tác bên Tàu lâu nay cũng thèm muốn con này - bán cho nó lấy mười vạn tệ; xơi chán rồi đem mổ nội tạng bán lời . Tí nữa phone cho A. Tập thỏa thuận giá để tuần sau cử con phò sang thay mình ký hợp đồng với đối tác chắc sướng vãi. 
Được xuất ngoại mà. 
Biết éo đâu được gửi xác nơi đất khách lại là có phúc cho nó. 
Sạch nợ.
Đời thiếu éo gì đứa ngon sẵn sàng dâng cho mình xơi. 
Lần sau tuyển toàn đứa non hơn cho gọn và tiện.
Mịa.
Khốn nạn cho một con bồ phò.